“NHI ĐÃ TẠO RA CẢM GIÁC AN NHIÊN CHO CHÍNH MÌNH NHƯ THẾ NÀO?”

Mục lục

Hôm nọ khi nói chuyện với một bạn thân chủ sau khi làm EFT Tapping được một thời gian xong thì bạn hỏi Nhi đại ý là, Nhi biết nhiều “trò” vậy thì Nhi chắc là có cuộc sống vui vẻ an nhiên lắm phải không. Mình trả lời, đời ai không có lúc lên voi xuống chó, có khi ở đỉnh cao, có khi ở vực sâu. Ai đó khi đang ở vực sâu mà vẫn vui vẻ an nhiên trọn vẹn thì Nhi chỉ thấy trên social media chứ chưa gặp thực tế ngoài đời. Tuy nhiên, thực sự phải công nhận việc liên tục học và thực hành những kiến thức và kỹ năng liên quan tới tâm trí, cảm xúc thực sự giúp ích được rất nhiều cho Nhi. Kiểu như khi mọi sự đang ở điểm đáy, thay vì tâm trạng rơi xuống mức -100 thì những hành trang kia giúp mình chỉ rơi xuống -30 thôi, và khả năng phục hồi nhanh hơn.

Ngẫm nghĩ mấy ngày xong quyết định mấy tuần tới khá rảnh thì Nhi sẽ viết vài bài về những kinh nghiệm cá nhân trong hành trình chữa lành và phát triển bản thân. Biết đâu có ích cho ai đó. Đây là series mang hơi hướng tự sự, không mang tính chuyên nghiệp nên thỉnh thoảng mình sẽ chêm vài từ tiếng Anh, hoặc chửi thề nhẹ nhẹ (Ai khó chịu khi đọc thì cứ nhẹ nhàng lướt qua nhé). Những bài này cũng sẽ được update trên website của Nhi ở đây www.trankhoavietnhi.com Bạn đọc xong thấy có chỗ nào muốn bổ sung phương pháp của bạn để chúng ta cùng học hỏi lẫn nhau thì cứ thoải mái comment nhé.

Bài đầu tiên

“NHI ĐÃ TẠO RA CẢM GIÁC AN NHIÊN CHO CHÍNH MÌNH NHƯ THẾ NÀO?”

1 – CẢM GIÁC AN NHIÊN THỰC RA “TRÔNG” NHƯ THẾ NÀO?

Lần đầu tiên trong đời Nhi biết đến sự thanh thản và bình an là lúc savasana cuối giờ trong lớp yoga đầu tiên của Nhi năm 24 tuổi. Lúc đó khi nằm, mình đã tự “wào, té ra trên đời này có cái thực sự gọi là bình an”. Nó rất dễ chịu, rất thanh thản và tự do. Chính cái cảm giác đó là nguyên nhân đưa mình tới con đường huấn luyện viên yoga với suy nghĩ rằng “Nếu 1 đứa suy nghĩ phức tạp như mình mà cũng có được cảm giác này thì chắc chắn yoga sẽ có ích vô cùng với những người khác”.

Từ đó trở về sau, cảm giác an nhiên của mình luôn phảng phất sự thanh thản, tự do và dễ chịu của lần yoga đầu tiên đó. Hay nói chính xác hơn, những hoạt động khiến mình an nhiên luôn đến sau khi tập yoga: đi bộ sau khi tập, đọc sách sau khi tập, uống cafe sau khi tập, thậm chí đến buổi tối đi bar quẩy cũng vậy,..

Về sau nhìn lại, mình thấy cảm giác an nhiên được kết hợp từ các yếu tố sau (theo nhận biết của riêng cá nhân thôi nhé):

  • Sự thanh thản, tự do, dễ chịu (của yoga): vừa nói ở trên
  • Sự thỏa mãn, hài lòng: Nó không có liên quan tới việc mình giỏi đến đâu, giàu có thế nào hay là có bao nhiêu người ngưỡng mộ. Nó là sự tự ghi nhận một cách chân thành và không có miễn cưỡng. Về việc tự ghi nhận, mình nhận ra người càng thiếu tự tin thì càng khó tự công nhận bản thân. Cầu toàn cũng vậy, càng cầu toàn càng khó cảm nhận được thành tựu.
  • Sự ở lại trong hiện tại và có kết nối giữa các giác quan với thiên nhiên: Thiên nhiên ở đây bao gồm những điều thuộc về tự nhiên của vũ trụ, như là ánh nắng, hạt mưa, cây cỏ, động vật, đất dưới chân,… Mỗi lần Nhi nhìn hoa (thị giác), cảm giác gió thổi trên da (xúc giác), thấy ánh mắt con cún nhìn mình trìu mến (thị giác),… Nhi rất dễ chịu và Nhi ở lại một cách tự nhiên trong những thứ mà giác quan của mình đem lại.

Nhi biết có một số bạn rất ghét âm thanh, có 1 người bạn của mình lại rất ghét ánh sáng mặt trời mà chỉ thích ánh sáng của đèn. Điều này đến từ việc trong quá khứ đã có những cái mỏ neo mà ký ức tiêu cực đã hình thành. Khi nghe âm thanh hoặc thấy cái gì đó đặc biệt là các bạn trở nên bực bội, ức chế, chán ghét. Điều này không có nghĩa là bạn ghét âm thanh hoặc ghét thứ bạn nhìn thấy ở thời điểm hiện tại mà bạn bị mắc kẹt bởi những điều đã xảy ra trong quá khứ.

2 – KHAO KHÁT DUY TRÌ CẢM GIÁC AN NHIÊN CÓ THỂ KÉO CHẤT LƯỢNG CUỘC SỐNG ĐI XUỐNG

Có một thời gian khi học tâm lý, Nhi đem bản thân ra làm ví dụ để các bạn trong nhóm mổ xẻ và giáo sư góp ý. Cô có nói một điều làm Nhi giật mình. Rằng Nhi quá yêu thích cảm giác an nhiên này đến mức trong vô thức, Nhi có sự kiểm soát (rất vi tế, khó nhận ra) để đảm bảo mọi khoảnh khắc trong cuộc đời mình đều phải là bình an, thanh thản mới được. Bất cứ cái gì đưa Nhi ra khỏi cảm giác này thì Nhi đều bằng cách này hay cách khác, mình sẽ chấm dứt nó, kể cả là công việc, mối quan hệ, một bộ môn thể thao nào đó. Thậm chí Nhi còn không đặt mục tiêu cao hơn, xa hơn (dù khả thi) bởi vì để thực hiện các mục tiêu đó, số lượng thời gian bình an sẽ bị giảm xuống.

Về sau, khi chuyển sang làm tham vấn và có cơ hội lắng nghe nhiều câu chuyện đời của người khác hơn, mình thấy có nhiều bạn bị giằng co giữa việc duy trì cảm giác cân bằng, thư thái với việc cố gắng thay đổi để khiến cuộc sống trở nên tốt hơn. Cảm giác này cuối cùng lại trở thành nguyên nhân của sự tránh né phấn đấu (vd cải thiện thu nhập, phấn đấu để đối thoại tốt hơn,…). Đặc biệt là các bạn ấy đều làm nghề liên quan đến coach, đào tạo và huấn luyện viên yoga (trong các mối quan hệ Nhi biết thôi nhé, không khẳng định trên số đông). Đặc thù của các công việc này là luôn cần hướng vào bên trong, kết nối với sự thư thái cân bằng, kết nối với trạng thái thoả mãn và hài lòng, hướng đến sự bình an nội tại. Mà rõ ràng, ai đi trên hành trình này cũng thấy quá rõ, rằng để có được sự bình an nội tại thật sự đòi hỏi rất nhiều nỗ lực. Cho nên khi cảm nhận được rồi thì đâu đó, nó có thể biến thành một loại thành tích vô hình cần được ưu tiên gìn giữ.

Mình đã mất rất nhiều năm và rất, rất nhiều nỗ lực, phải trải qua nhiều trận chiến nội tâm để tự “lột vỏ hành” tâm trí để có thể nhận ra, an nhiên có nhiều cấp độ để hiểu và cảm. Nỗ lực duy trì cảm giác bình an đến mức biến nó trở thành sắc thái duy nhất của cuộc đời thì không ổn, không… healthy, mang dáng dấp của sự chạy trốn. Cuộc sống bình an không có nghĩa là 100% cảm giác trong ngày đều bình an, không có nghĩa là mọi quyết định và lựa chọn từ nhỏ đến lớn đều cần phải có yếu tố bình an trong đó.

Cho nên hiện nay điều mình đang làm là cho phép cuộc sống của mình phong phú hơn với nhiều trạng thái cảm xúc khác nữa: cho phép mình dấn thân và sẵn sàng đón nhận sự thất vọng nếu kết quả chưa như mong muôn, cho phép sắc thái khó chịu hiện diện trong một ngày (Còn làm gì khi khó chịu thì mình sẽ nói trong 1 bài khác), v.v

Tóm lại là, có những người chưa từng trải qua cảm giác an nhiên, thanh thản thì cần có chiến lược để tạo ra nó. Có những người đã ở trong cảm giác này nhiều đến mức “nghiện” thì cần nghiêm chỉnh “lột hành” tâm trí vì đằng sau nó cũng có kha khá vấn đề tiềm ẩn (Và mình thì thuộc nhóm số 2).

an nhiên, bình an, thanh thản, chữa lành, coach, trị liệu, tham vấn
Ảnh: Gãi lưng cho dê, thấy nó sướng mình cũng sướng theo
3 – MỘT SỐ KINH NGHIỆM CỤ THỂ:
  • Tập yoga đều đặn. Đừng quá chú trọng tư thế khó mà chú trọng đến việc quan sát và điều khiển hơi thở kết hợp trong chuyển động. Lúc savasana cuối giờ, thỉnh thoảng có thể kết hợp với EFT Tapping hoặc Hoop’ponopono được thì càng tuyệt.
  • Nên có nhiều bạn (lưu ý là bạn chứ không phải bè) – là những người mình có thể xả bầu tâm sự và mình sống thật được với họ. Bởi vì khi ở bên cạnh những người bạn như vậy, mình không cần phải gồng lên để chứng tỏ, và khi mình làm sai mình có thể xin lỗi được, mình yên tâm vì mình sẽ được tha thứ. Đây là điều với Nhi rất quan trọng. Thực ra mình chưa thấy ai an nhiên mà cô độc, tách mình ra khỏi cộng đồng cả.
  • An nhiên là một trạng thái kết hợp từ nhiều cảm xúc, nhiều suy nghĩ, nhiều nhận thức khác nhau. Tổn thương tâm lý quá sâu thì sẽ gặp trắc trở trong hành trình tạo ra trạng thái này. Bản thân nên trang bị nhiều kiến thức, kỹ năng liên quan đến cả tâm lý, tâm linh và khi cần thì nên mạnh dạn làm việc với (một hoặc nhiều) nhà tham vấn / trị liệu. Bản thân Nhi có nhiều bạn bè làm coach hỗ trợ đồng hành, có nhà trị liệu riêng (mình vẫn trả phí đàng hoàng) vì có những điểm mù mình không nhìn ra được.
  • Nên dành thời gian kết nối với thiên nhiên, ít cũng được nhưng phải chất lượng. Nếu có nuôi chó mèo thú cưng thì chơi trọn vẹn với chúng 5 – 10 phút gì đó. Nếu có công viên, có ban công trồng cây, hoặc có view nhìn ra thiên nhiên được thì nên chánh niệm kết nối với nó một cách trọn vẹn bằng nhiều giác quan kết hợp (mắt nhìn màu của hoa, mũi ngửi mùi của lá, da cảm nhận gió thổi nhẹ, chân cảm nhận được sự mát mẻ của đất, tai nghe được các loại âm thanh đang hiện hữu,…)
  • Nên viết nhật ký và có kỹ năng viết nhật ký (cái này mình cũng sẽ có bài viết khác để nói kỹ hơn). Nghĩ, viết, nói với người khác, tự nói với chính mình,… mỗi điều này mang đến một hiệu quả khác nhau, kết hợp lại thì khiến cho sự thông suốt tăng lên rất nhiều.
  • Nên có một bộ môn nghệ thuật để chơi (vẽ, đàn, hát, làm vườn, cắm hoa, nấu ăn, làm bánh, làm juice, chụp ảnh, v.v). Chơi cho mình và giải phóng năng lượng tiêu cực cho mình. Bởi vì trong nghệ thuật, bạn tạo điều kiện để được là chính mình và bạn ở thời điểm hiện tại. Rõ ràng đàn là đang đàn với cảm xúc của mình, nấu ăn là tạo ra món ăn với trí tưởng tượng của mình cộng với nêm các gia vị ngay tại thời điểm đó,…
  • Nếu có người yêu/partner hợp để cùng enjoy thì tuyệt. Nếu không có hoặc có mà không hoà hợp thì bản thân lại càng phải có “chiến lược” và kỹ năng để kiến tạo cảm giác này thôi ^_^

Cám ơn bạn đã đọc tới đây (Viết gì mà dài dữ hông biết, khỉ thiệt)

 

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *